Vuông sân nhỏ sau nhà bỗng dưng mà mọc lên mấy dây nhãn lồng...
Ngày lại ngày lá xanh mượt rung rinh rung rinh...
Những tua quấn cứ vói theo gió đung đưa đung đưa tìm nơi níu giữ...
Ngày lại ngày, những đọt non cứ xanh mượt, khoe sức trẻ trung...
Đong đưa, tự níu lấy mình...
Gặp được chỗ bám, vội vã, gấp gáp...
Níu chặt không rời...
Rồi an cư, sinh sôi nảy nở.
Này là nụ, chúm chím, hứa hẹn:
Này là hoa, cười với nắng sớm, khoe vẻ yêu kiều nhưng dịu dàng.
Có bạn gọi những tua nhụy là Mi tím. Rất gợi...
Ong bướm dập dìu, cả kiến cũng tìm đến, ve vãn hoa xinh...
Nhưng hoa đã ... khép kín khuê phòng!
Ngày qua, mỏi tay níu, đành buông lơi...
Úa vàng, rã rượi...
Sắp về với hư vô...
Chim quyên ăn trái nhãn lồng...
Câu ca dao xưa cứ trở đi trở lại...